Đã từ rất lâu rồi mình quên mất rằng mình đã từng có 1 trang blog cá nhân. Và rất lâu, lâu nữa ở cái tuổi học trò mình đã từng viết những dòng nhật ký. Một ngày tình cờ lục lại trong mail nhìn thấy domain của blog cũ. Đọc lại những bài viết của Linh 6 năm về trước, mình lại thấy có chút bồi hồi của những ngày 20 nông nổi, bồng bột. Sẽ chẳng có 1 chữ nếu để quay lại thời gian, cũng không thể mượn cỗ máy thời gian của doraemon. Về lại ngày ấy rồi chửi cho thằng đó 1 trận vì lười, vì cứng đầu, hay 1 lời động viên “chú em cũng khá đấy”.
Lần này tại ngôi nhà mới mình viết cho hiện tại. Viết cho chú Linh của 1 ngày 40. Khi nhìn lại những ngày 30 của hiện tại sẽ thật vui, thật nhiều điều hạnh phúc.
ブログを持っていたことが忘れちゃった。昔昔、中学生時代に毎日、日記を書いたのも忘れちゃった。ある日、たまたまメールを振り返って、古いブログのドメインを見て、6年前の日記を読んだ。20代のところを思い出した。ドラえもんのタイムマシンを借りたり、その日に戻ったり、したらいいのか?「お前、バッカ、頑固」と叱かるか、「お前いい奴だ」と褒めるか、わかんない。
今回は新しい家で今のために書く、40代のおじさんに手紙を書く。とても楽しい!40代のおじさんになったら今の30代を振り返ると幸せなことがたくさんあるかな